ĐIỀM TĨNH – SINH RA TRONG GIÔNG BÃO…
Có những người rất trẻ, nhưng lại mang trong ánh mắt một sự già dặn lạ thường.
Họ không nói nhiều, không tranh cãi, cũng chẳng còn bận tâm đến chuyện hơn thua.
Nhưng điều đó không có nghĩa họ dễ bị khuất phục.
Họ chỉ đơn giản là... đã từng trải.
Khoa học tâm lý gọi đó là ""phản ứng thích nghi sau sang chấn"".
Khi một người từng chịu tổn thương sâu sắc – họ học cách thu mình lại để tự chữa lành.
Không còn ồn ào, vì đã từng bị bỏ rơi giữa lúc cần được lắng nghe.
Không còn tranh biện, vì hiểu rằng lời nói không bao giờ thắng được trái tim đang tổn thương.
Họ trưởng thành trong thầm lặng – không phải vì ai dạy, mà vì hoàn cảnh buộc họ lớn lên sớm.
-------------------
Những người từng bị hiểu lầm mà vẫn im lặng,
từng chịu mất mát nhưng vẫn mỉm cười,
từng vấp ngã mà vẫn bước tiếp...
Lâu dần, họ học được cách tự nâng đỡ chính mình mà không cần đòi hỏi từ ai khác.
Và chính những người như thế – lại trở thành bến đỗ bình yên nhất cho người khác.
-------------------------
Nếu bạn từng gặp một người như thế…
Đừng vội đánh giá họ là lạnh lùng hay khép kín.
Bởi sự điềm tĩnh kia là thứ được đánh đổi bằng những đêm mất ngủ, bằng nước mắt đã rơi âm thầm.
Bạn không thấy hết, vì họ giấu kỹ.
Bạn không hiểu hết, vì họ không nói.
-------------------------
Và nếu bạn chính là một người như thế
Hãy biết rằng:
Bạn không yếu đuối, mà là người đã học cách mạnh mẽ mà không cần ồn ào.
Bạn không vô cảm, mà là người đã chọn yêu thương theo cách lặng lẽ hơn.
Mỗi nỗi đau cũ, mỗi vết thương từng chạm tim đều đang âm thầm xây nên khíchất trầm lặng, bền bỉ mà hiếm ai có được.
--------------------------
""Chậm mà chắc, lặng mà sâu.
Mềm mà mạnh – đó là khí chất của người từng đi qua giông tố mà vẫn không đánh mất mình.""
Và đôi khi, sự trưởng thành đẹp nhất –
Không phải là biết thật nhiều, nói thật hay,
Mà là: hiểu được điều gì nên giữ trong tim, điều gì nên buông để sống nhẹ lòng.
