LỜI VÀNG
*Ấn Quang Đại Sư*


Nếu bảo rằng,

“Chẳng rõ đầu đuôi nên khó tin lời Phật dạy

Lại chưa hề thấy cõi Tịnh nơi đâu!”

Thử hỏi rằng,

Suốt ngày ăn cơm, mặc áo, do bởi từ đâu?

Đâu là gốc việc ngăn ngừa lạnh, đói?

Nếu biết rõ, xin vì người mà nói

Xin chỉ ra đích xác chỗ khởi nguyên

Nếu không, tức là noi theo dấu vết tiền hiền

Lập ra việc có cơm ăn, áo mặc.

Nay, khi đối diện pháp môn thù thắng

Lại sinh tâm muốn biết trước sắc hình

Biết rõ rồi mới dám khởi lòng tin

Dù Phật Tổ đã thuyết lời chân thực.

Nếu như có bệnh cần ngay lương dược

Lại nằm chờ nghiền ngẫm bệnh tên chi

Chờ mở sách xem dược thảo có những gì

Hay lập tức mời thầy lang cho thuốc?.

Nếu uống thuốc ngay mong thân điều phục

Thì bệnh trong tâm gấp gấp chữa ngay chưa?

Bản Thảo, Mạch Huyết là cái học của người xưa

Không tận mắt thấy lại hết lòng tin tưởng

Nếu bảo rằng,

“Các sách thuốc này chẳng thể không tin được”

Vậy sao lời Phật Tổ lại không tin

Lại phải chờ đến lúc tận mắt nhìn

Vậy thì thuốc cũng nên chờ mới phải!

Nếu vẫn giữ tánh tình ưa phải, trái

Không hiểu, không tin, sinh phỉ báng Tịnh đường

Bản tánh trí người như lưỡi kiếm Can Tương

Chẳng chém đá lại chém bùn, ôi phí phạm

Phật pháp vốn được xem là tâm pháp

Trí thế gian há sánh được hay sao

Chỉ tạm dùng thí dụ để bước vào

Chẳng nên chấp rồi luận bàn này nọ

Như dùng quạt ví trăng, rung cây ví gió

Tạm dùng giả hình để tỏ ngộ tánh chân

Quả cảnh kia bởi tâm vọng làm nhân

Tâm tịch tịnh thì cảnh không dấy loạn

Tâm niệm Phật là duyên nhân thành Phật

Quả gần là trong một kiếp vãng sanh

Quả xa là Phật đạo sẽ viên thành.

Nay gác lại chuyện có hay không có Phật

Hãy tự hỏi chính mình: phải chăng mình có thật?

Nếu là không, ai là kẻ luận bàn?

Nếu có thì hãy chỉ ra đích xác, rõ ràng

Bởi lời nói do thức và căn tụ tập

Mỗi mỗi việc đều không rời ngũ ấm

Có phải chăng người hỏi ở nơi đây?

Ngoài ngũ uẩn ra thì người hỏi là ai?

Không biết chính mình lại mong cầu biết Phật

Có biết đâu Phật vẹn toàn, chân thật

Bởi chúng sinh chấp ngũ uẩn là mình

Chưa thấy Không nên vướng mắc phàm tình

Nên không thấy được chính mình Thật Có.

image