Ta khóc lóc tưởng rằng mình bất hạnh
Nhưng ngoài kia còn cả tỷ nỗi buồn
Ta cứ ngỡ có mỗi mình cô quạnh
Nhưng cuộc đời đầy ắp cảnh đau thương.
Có người ước được một đôi chân nhỏ
Để bước đi trên thảm cỏ thật mềm
Có người ước sau đêm dài vò võ
Đôi mắt này họ sẽ thấy bình minh.
Những đứa trẻ chưa một lần gặp mẹ
Chỉ ước ao hai tiếng gọi: Gia Đình
Nếu ta chỉ có một ngày thật tệ
Thì đừng buồn mà hãy cố gắng lên!
Có đôi lúc ta cần ngưng giận dữ
Nhìn thoáng hơn để thấu rõ sự tình
Hãy giữ lấy niềm vui dù rất nhỏ
Giữa bão đời ta chọn sống tự tin.