Hồng trần là quán tưạ nương 
Ta là lữ khách bên đường dừng chân 
Thoảng qua như gió xoay vần 
Chớp mắt một cái là thành người xa. 
 
Chốn này ta chỉ ngang qua 
Những gì ta trải như là trò chơi 
Có khóc rồi cũng có cười 
Gian truân lận đận, thảnh thơi có ngày. 
 
Có duyên gặp ở đời này 
Nếu hợp làm bạn, đừng đày đoạ nhau 
Vết thương dù nhỏ cũng đau 
Khi lành còn sẹo làm sao lu mờ. 
 
Chẳng giúp nhau được bao giờ  
Đừng buông tiếng xấu nhạo cười người ta 
Mệnh người như hạt mưa sa 
Vũng trong, vũng đục ai mà muốn đâu 
Chốn trần gian chẳng ở lâu 
Vậy xin hãy sống vì nhau ... người à! 
 
- Nguồn st-
		
 
						喜欢
			
			 评论 		
	
					 分享				
						 
											 
			 
			 
			 
			 
			