"Tôi đã không còn giả vờ có nhiều bạn bè nữa,
Mà trở về với sự cô độc và bắt đầu cuộc sống của chính mình với con người thật của tôi"
Không ai chủ động liên lạc với bạn, đồng nghĩa với việc bạn không có nhiều giá trị trong mắt người khác. Khi con người đến một độ tuổi nhất định, họ phải học cách ở một mình.
Không có bạn bè cũng không có gì ghê gớm. Điều đáng sợ là kết bạn "bừa" vì cô đơn. Để đến một lúc nào đó, bạn bỗng cảm thấy thật lạc lõng và vô định
Nếu có thể, hãy phân bổ thời gian để ngủ, đọc sách, thể thao, trao cái hôn cho hoa lá, chim muông, cây cối, núi non, hồ nước và tình yêu cho thế giới, thay vì lãng phí năng lượng vào những con người và sự vật nhàm chán.
Đừng quên rằng luôn tồn tại một cá thể ở sâu bên trong con người bạn, kẻ vẫn luôn chờ đợi, chờ đợi được bạn mở lòng trò chuyện và thấu hiểu, chờ được bạn chăm sóc và yêu thương hơn bất cứ thứ gì….