Thu đi đông lại biết bao lần
Cuộc đời cũng tựa áng phù vân
Sớm chớp mắt thôi, chiều đã cạn
Thử hỏi hợp - tan được mấy lần?
Vẫn biết trần gian là quán trọ
Ta dừng chân lại một lần thôi
Trăm năm rồi sẽ về cát bụi
Còn chút gì không gửi lại đời?
Thì thôi còn trọ nơi trần thế
Thong dong tự tại ngắm mây trôi
Hư vinh- tham vọng ta xem nhẹ
Nguyện chữ bình an đến muôn người!
TRỌ TRẦN GIAN