HỌC CHẤP NHẬN
Tôi hạnh phúc với những gì đang có
Với niềm vui và kể cả nỗi buồn
Với tháng ngày có nắng gắt, mưa tuôn
Có ghét bỏ hay yêu thương tử tế
Người lại bảo sao hài lòng quá dễ
Chắc là không có chí tiến đây rồi
Nên dễ dàng học chấp nhận vậy thôi
Để khỏi thẹn mình là người thua cuộc.
Nhưng người hỡi, người làm sao biết được
Những thăng trầm, xuôi ngược đã đi qua
Giọt mồ hôi cùng nước mắt chan hòa
Bàn tay trắng, bước ra đời đơn lẻ.
Đủ nặng rồi nên tôi thường xem nhẹ
Chẳng so đo hay hoạnh họe ít nhiều
Bởi cuộc đời còn có biết bao điều
Cho mình chọn để thêm yêu cuộc sống!
Đồng tiền là cái chi chi ?
Nhân gian địa ngục âm ti cũng cần
Không có thì gọi là bần
Người khinh kẻ giễu nói nhằn nói khi
Không tiền ta chẳng được gì ?
Có tình tình chạy rồi si một mình
Không tiền ta phải lặng thinh
Mặc ai ai nói đứng nhìn mà thôi
Không tiền lệ chảy thành đôi
Bởi đời vô nghĩa hỡi ôi đồng tiền.
Tiền Ơi – Ơi Tiền
Tác giả: người đào pi
Vì tiền chồng đánh vợ đau
Vì tiền chị cắn em nhàu hết thương
Vì tiền cuộc sống tha hương
Vì tiền trăm ngả ưu phiền đeo mang.
Vì tiền mơ ước giàu sang
Chồng con dắt díu ra hàng ăn chơi
Vì tiền thân xác rã rời
Ngày cày đêm cuốc vẫn vơi chẳng đầy….
sáng tác ,.người đào pi
Chọn thiện lương đâu phải ta khờ khạo
Bởi nguyên sơ bản chất mỗi con người
Ai cũng vậy khi cất tiếng chào đời
Đều lương thiện như nụ cười của mẹ
Chọn nhường nhịn đâu phải ta xem nhẹ
Một ai kia chưa hiểu nhẽ ở đời
Thì vội chi gây lên những rối bời
Để con sóng không yên bình phẳng lặng
Sống trên đời màng chi chuyện thua thắng
Để cho lòng được hưởng phút bình yên
Nhịn một chút thôi bớt những ưu phiền
Lùi một bước biển trời còn cao rộng
Ta tha thứ giữa dòng đời biến động
Có phải đâu nhu nhược hay yếu mềm
Mà ta muốn mọi việc được trôi êm
Sao cứ phải tuyệt tình câu ân nghĩa
Ta khạo khờ bởi người thương kẻ thịa
Làm sao mà đong đếm hết đúng sai
Cứ mỉm cười chào đón những sớm mai
Thật hay giả chẳng so đo tính toán
Ta chân thành để người không oán thán
Dối với lừa chỉ mệt mỏi lương tâm
Trao chân tình sẽ nhận lại tình thâm
Cứ thẳng thắn để đời không hối tiếc
Bởi ta biết giữa cuộc người sinh, diệt
Gieo thiện lành gặt quả ngọt bình yên..!
Tác giả: người đào pi