THẦN TÀI
Mất việc, Hưng bắt đầu lao vào kiếm tiền như một con thú bị dồn vào góc. Anh thử hết cách này đến cách khác—đầu tư vào chứng khoán mà không có kiến thức, mở cửa hàng nhưng không tính toán kỹ, lao đầu vào kinh doanh mà không có kế hoạch. Và chẳng mấy chốc, số tiền tiết kiệm ít ỏi cũng đội nón ra đi.
Một ngày nọ, khi đang thất thểu trong một quán cà phê rẻ tiền, Hưng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc— ông cụ hôm trước.
“Ông lại xuất hiện à? Để cười nhạo tôi sao?” – Hưng cay đắng.
“Không, ta chỉ muốn hỏi: Nếu một con sư tử chỉ đợi đến khi đói mới săn mồi, liệu nó có sống sót được không?”
Hưng im lặng. Anh đã từng có thời gian dư dả để học hỏi, để chuẩn bị, nhưng anh không làm gì cả. Anh chỉ đợi đến khi lâm vào bước đường cùng mới hành động. Và lúc đó thì đã quá muộn.
“Tài lộc không đến với kẻ không có chuẩn bị.” – Ông cụ cười nhẹ.
Nói xong, ông cụ rời đi. Hưng nhìn theo, lần đầu tiên trong đời cảm thấy giàu có không phải là đích đến, mà là một quá trình chuẩn bị dài lâu.

13754636577
Delete Comment
Are you sure that you want to delete this comment ?
fahad izzu
Delete Comment
Are you sure that you want to delete this comment ?