Hôm nay ngày mười tháng ba
Thật là tội bác sỹ ta quá nhiều
Bởi vì mấy chị cứ liều
Lựa ngày phụ nũ mà phiêu cõi lòng
Cho nên cái ấy từ hồng
Chuyển màu thâm tím vì nong nhiều lần
Cái khô cái ướt cái sần
Cái sưng cái bụp bần thần người chăm
Khám rồi bác sỹ cằn nhằn
Sướng thì hổng biết bốn lần kiếm tao
Đỉnh lên a. á... ào ào...
Lại kêu bố mẹ... nơi nào kíu con...
Đến giờ tao phải héo hon
Nhìn riết nhìn mãi đến mòn con ngươi
Về đi ... tao mệt hả hơi
Uống ăn vài bửa nghỉ ngơi khỏe liền
Năm sau chớ có làm phiền
Bắt tao phải ngó triền miên suốt ngày
Nhìn hoài tao cũng bị chai
Không còn háo hức nhìn ngay nhìn liền
Nguyên ngày tao muốn nổi điên
Đến chiều tối mới thấy riêng mặt người.