TRÊN ĐỜI KHÔNG CÓ THỨ GÌ LÀ KHÔNG CÓ KHÔNG ĐƯỢC, TUYỆT KHÔNG THỂ TỪ BỎ
Cùng lắm cũng chỉ là quay trở về với trạng thái lúc ban đầu mà thôi, có gì phải đau khổ chứ?
Có một người mẹ dắt theo cậu con trai cùng đi ra chợ, lúc đi ngang qua một tiệm bánh, mùi bánh thơm phức từ trong cửa tiệm bốc ra, trong tủ kính ngay ngắn bày đủ các loại bánh ngọt với đủ hương vị vừa mới làm xong. Cậu bé đứng trước tủ kính, nhìn chằm chằm vào những chiếc bánh kem khoái khẩu, người mẹ biết được tâm tư của cậu, liền chiều ý cậu bé, chọn cậu một miếng bánh kem vị chocolate mà cậu thích nhất. Khi nhân viên cửa tiệm gói xong miếng bánh, trao cho cậu, cậu bé vui mừng nhảy nhót, muốn đưa lên miệng ăn ngay.
Nhưng thời gian đã gần đến giữa trưa, để tránh cậu bé bỏ lỡ bữa chính, người mẹ giật lấy miếng bánh kem từ tay cậu bé đem cất, và nói với cậu rằng: “Đợi đến chiều chúng ta mới ăn có được không?”. Cậu bé vốn dĩ tâm trạng đang vui, bất chợt phải chịu đả kích lớn như vậy, liền ngồi xổm xuống đường quấy khóc ầm lên, quyết không chịu đứng dậy, hét lớn: “Mẹ xấu lắm.. mẹ xấu lắm…” Cậu bé khóc như chết đi sống lại, giống như chịu đủ mọi oan ức trên đời, vì phản ứng của cậu bé quá quyết liệt, khiến mọi người đi đường đều ngoảnh đầu lại nhìn, người mẹ cảm thấy lúng túng, không biết làm sao mới phải.
Đúng lúc đó có một lão hòa thượng đi ngang qua, nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên trong tâm dường như đã lĩnh ngộ được điều gì đó, lòng nghĩ: “Cậu bé này trước khi được mẹ mua cho bánh kem, vốn cũng chẳng có gì cả, bây giờ người mẹ lấy mất bánh kem, cùng lắm chỉ là quay lại trạng thái ban đầu, cũng không hề mất mát gì cả, như vậy có gì phải đau lòng chứ?”
Trên đời không có thứ gì là không có không được, tuyệt không thể từ bỏ
Nhìn lại bản thân, có phải chúng ta chính là giống như cậu bé muốn ăn bánh kem cho bằng được: Có một số người nhất định phải dùng nhãn hiệu nào đó, nhất định phải đến nhà hàng nào đó, nhất định phải ăn cho được món ăn nào đó mua được chiếc xe, ngôi nhà hay đồ dùng nào đó… Vốn dĩ trong cuộc sống không có những thứ đó cũng không sao, bây giờ lại không thể không có nó.
Đương nhiên, bản thân có sở thích vốn không phải là chuyện xấu gì, nhưng giống như triết gia Hy Lạp Socrates đã nói, những thứ mà chúng ta sở hữu, chúng sẽ làm chủ chúng ta.
Trong cuộc sống, con người giống như là đi câu cá, nhưng nhìn sâu xa là bạn đang câu cá, hay là cá đang “câu” ngược lại bạn? Chúng ta đi mua sắm, nhưng lại bị món đồ điều khiến, không mua được thì tiếc nuối thất vọng, mua được thì hoan hỉ sung sướng. Thực ra chúng ta không hề nghĩ, trước khi nhìn thấy món đồ đó cuộc sống của ta vẫn bình an. Nhưng khi thấy nó thì sao ta lại điên đảo muốn có bằng được.
Thử nghĩ, khi bạn thích món đồ nào đó, nếu không có được nó thì cảm thấy không vui, vậy thì điều khiến bạn không vui không phải chính là món đồ đó sao?
Muốn sống vui vẻ, không phải là phải có cho bằng được hết thảy những thứ mà mình muốn có, mà là phải để bản thân “không có nó cũng được”, đừng cho rằng, trên đời này có thứ gì nhất định phải có cho bằng được nó mới được, là thứ tuyệt đối không thể từ bỏ. Giống như miếng bánh kem của cậu bé, chúng ta lúc đầu vốn dĩ đã không có nó, sau này dù có mất đi rồi, cùng lắm cũng chỉ là quay về trạng thái ban đầu mà thôi, có gì phải đau khổ chứ?
Thực ra giá trị của sự vật thậm chí con người được hình thành chính từ dục vọng của ta, nếu như bạn mong cầu có nó, nó sẽ có giá trị, nếu bạn không mong cầu, vậy giá trị đó cũng sẽ không tồn tại nữa.
Một cô gái vốn dĩ cũng bình thường trong mắt người này, nhưng trong mắt kẻ si tình thì cô ấy là cả thế giới, cam thấy có thể hy sinh tất cả để có được, thậm chí cũng chẳng ngại ngần thủ đoạn nào để đánh bại đối thủ.
Rất nhiều người thích ngôi sao âm nhạc. điện ảnh, buổi biểu diễn của họ thường cháy vé. Nhưng nếu bạn không có hứng thú, thì dù giá vé đắt bao nhiêu hoặc có mua được vé hay không, cũng không có chút ảnh hưởng gì với bạn, có phải vậy không? Tôi rất thích sưu tầm đồ gốm sứ, nhưng bạn tôi lại không có chút hứng thú với mấy thứ này, vậy nên chúng cũng chẳng có chút giá trị gì trong mắt anh ta. Ngược lại, bạn tôi thích uống trà Phổ Nhĩ, cũng sưu tầm không ít vật phẩm trà thượng đẳng, nhưng tôi không thích uống, vậy nên không kể nó cao cấp thế nào, với tôi mà nói, cũng không có chút giá trị.
Nếu bạn thực sự muốn có cuộc sống tốt đẹp, có một nguyên tắc nên phải nhớ kỹ: một người càng yêu thích, phụ thuộc nhiều thứ, thì càng khó có được niềm vui. Cho dù là ly Cappuccino “không thể không uống” vào mỗi buổi sáng, hay là buổi biểu diễn ca nhạc mỏi mòn chờ đợi “không thể không xem”. Điều bạn nên làm không phải là thỏa mãn, mà là buông bỏ những dục vọng mà bạn truy cầu, có vậy bạn sẽ có được niềm vui thật sự và lâu dài.
?DƯỠNG TÂM KHÔNG GÌ TỐT BẰNG ÍT HAM MUỐN?
Có một người trẻ tuổi đến bên bờ hồ, thấy dưới nước có thỏi vàng lấp lánh. Anh ta rất vui mừng liền nhảy xuống nước để mò vàng. Nhưng mặc dù ra sức lặn xuống mò không biết bao nhiêu lần, anh ta vẫn không mò được.
Cuối cùng sức cùng lực kiệt, khắp người ướt sũng, bùn đất bẩn thỉu, anh ta bèn lên bờ ngồi nghỉ. Không ngờ, mặt nước một lúc sau lại phẳng lặng, thoi vàng lại hiện ra nơi đáy nước.
Anh ta nghĩ, thỏi vàng dưới nước rốt cuộc là ở đâu? Rõ ràng mình nhìn thấy, tại sao mò không được? Thế rồi anh ta lại nhảy xuống nước mò vàng. Vẫn vô ích như trước, chẳng mò được, nhưng anh ta không chịu từ bỏ.
Lúc đó cha anh ta đến, thấy con trai toàn thân ướt đẫm, bẩn thỉu đầy bùn đất, bèn hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Người con trả lời: “Rõ ràng con thấy thỏi vàng dưới nước, nhưng không biết bao nhiêu lần rồi con lặn xuống mò mà vẫn không mò được”.
Người cha nhìn mặt nước phẳng lặng, rồi ngẩng đầu nhìn lên cây, nói: “Con xem, thỏi vàng không ở dưới nước mà nó ở trên cây”.
***
Con người ai ai cũng truy cầu hạnh phúc, nên ai ai cũng bôn ba, lăn lộn tranh giành thắng thua, được mất, chìm nổi phiêu dạt trong danh – lợi – tình – thù. Ai ai cũng thấy hạnh phúc hiển hiện ngay trước mặt, dốc sức tiến tới, lao vào, giành giật. Nhưng chính lúc tưởng đã tóm được hạnh phúc trong tay thì hạnh phúc lại tan biến đi như ảo ảnh.
Cuộc đời luôn tồn tại những điều trái ngược, đối lập, có được thì ắt sẽ có mất, có thắng thì ắt sẽ có thua, có khỏe thì ắt sẽ có yếu, có trẻ thì ắt sẽ có già, có đẹp thì ắt sẽ có xấu, có vinh thì ắt sẽ có nhục, có phúc thì ắt sẽ có họa. Đó chính là cái lý tương sinh tương khắc. Lão Tử viết trong “Đạo đức kinh” rằng: “Họa hề phúc chi sở ỷ; phúc hề, họa chi sở phục”, nghĩa là “Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa đang rình rập”.
Do đó, nếu đi tìm hạnh phúc từ những vinh hoa phú quý, danh vọng quyền thế, hay tiền tài, sắc đẹp… thì quả thật nguy hiểm. Đắc được đã khó, giữ được càng khó hơn, và theo lẽ tương sinh tương khắc, thì cuối cùng những thứ mà chúng ta vất vả tranh đấu, bôn ba ngược xuôi, lao tâm khổ tứ có được cũng sẽ mất. Khi sức cùng lực kiệt, tuổi già khô héo, mới thấy mọi thứ trống rỗng, giống như anh chàng nhảy xuống nước mò vàng vậy, như “Dã tràng xe cát biển Đông, nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì”.
Nhưng nếu chúng ta suy nghĩ lại, quay lại, thì hạnh phúc trong tầm tay. Phật gia giảng, “Hồi đầu thị ngạn” (quay lại là bờ), giống như anh chàng mò vàng kia, nếu ngẩng đầu lên thì thấy thoi vàng thực ở trên cây soi bóng xuống đáy nước. Hạnh phúc đích thực là ở trong tâm chúng ta, nó phản ánh ra thế giới bên ngoài qua những hình ảnh lấp lánh của công danh lợi lộc. Chúng ta cứ mải miết chạy theo cái bóng hư ảo đó, khác nào anh chàng kia cứ nhảy xuống nước mò vàng.
Lão Tử nói: “Họa mạc đại ư bất tri túc. Cữu mạc đại ư dục đắc. Cố tri túc chi túc, thường túc hĩ”, nghĩa là: “Không họa nào lớn bằng không biết đủ. Không hại nào lớn bằng muốn được của. Cho nên biết cho mình là có đủ, thời luôn luôn đủ”. Người biết đủ, là người có nội tâm yên tĩnh, lúc nào cũng thấy hài lòng với bản thân, không ngoại vật nào như danh vọng, tiền tài, nữ sắc, tình thế nhân có thể động đến họ được, do đó luôn luôn an nhiên, tự tại, tường hòa. Đó là hạnh phúc chân thực, đích thực.
Phật Hoàng Trần Nhân Tông cũng dạy:
Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch,
Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền.
Nghĩa là:
Của báu trong nhà thôi tìm kiếm,
Đối cảnh vô tâm chớ hỏi thiền.
Hạnh phúc có sẵn trong tâm mỗi người, đâu cần lăn lộn ngược xuôi. Tìm về cái tâm mình, bỏ đi các ham muốn, dục vọng, danh lợi, khẩu khí, được mất, thắng thua, thì chúng ta tìm lại được kho báu của chính mình. Phật tính xuất hiện, như ánh vàng kim chói lọi, lúc đó, chúng ta có được hạnh phúc đích thực.
Bước đi đầu tiên trở về với cái tâm của mình, trở về với bản tính thiện lương, là giảm dần các ham muốn, dục vọng. Nho gia cũng dạy “Dưỡng tâm mạc thiện ư quả dục” (Dưỡng tâm không gì tốt bằng ít ham muốn).
Vạn sự khởi đầu nan, bước đi đầu tiên, giảm ham muốn dục vọng, là bước đi khó khăn nhất. Nhưng hành trình vạn dặm cũng bắt đầu bằng bước đi đầu tiên này. Nào, chúng ta hãy cùng bước, bước đi bước đầu tiên trên hành trình vạn dặm tìm về với cái tâm chân thật của mình, về với hạnh phúc đích thực.
? TIN MỚI ?
#pioneers Bạn có biết: Nicolas Kokkalis hoạt động tích cực trong cộng đồng tiền điện tử trước Bitcoin?
? Hãy chuẩn bị tinh thần cho một cuộc hành trình thú vị vào thế giới tiền điện tử, được hướng dẫn bởi không ai khác ngoài Nicolas Kokkalis tài giỏi. Hãy thắt dây an toàn khi chúng ta khám phá câu chuyện tuyệt vời của anh ấy và tìm hiểu xem anh ấy đã ảnh hưởng đến bối cảnh tiền điện tử như thế nào ngay cả trước khi #bitcoin trở thành một thương hiệu phổ thông.
? Nicolas Kokkalis không phải là người đam mê tiền điện tử điển hình của bạn. Ồ không, anh ấy đã đi trước thời đại trong lĩnh vực này rất lâu trước khi nó trở thành mốt. Hãy tưởng tượng điều này: Kokkalis đã thử nghiệm công nghệ blockchain ở giai đoạn đầu, trong khi phần lớn chúng ta vẫn đang làm quen với internet.
? Kokkalis lớn lên ở Hy Lạp và sớm phát triển niềm đam mê với công nghệ. Anh ấy đã nhảy ngay vào lĩnh vực phát triển phần mềm sau khi hoàn thành chương trình học tập của mình. Tuy nhiên, mối quan tâm của anh ấy không hề dành cho bất kỳ phần mềm nào cả; đúng hơn, đó là lời hứa về công nghệ blockchain và tiền điện tử.
? Kokkalis bắt đầu hình dung ra tiềm năng của công nghệ blockchain ngay cả trước khi Bitcoin nổi lên. Đối với anh ấy, tiền điện tử không chỉ là tiền ảo; đó là một lực lượng cách mạng có khả năng lật đổ toàn bộ các lĩnh vực.
? Sự nhiệt tình của Kokkalis đối với tiền điện tử chỉ tăng lên khi Bitcoin bắt đầu trở nên phổ biến vào đầu những năm 2010. Anh hòa mình vào cộng đồng, kết nối với những người có chung sở thích và học hỏi mọi thứ có thể.
? Tuy nhiên, Kokkalis mong muốn trở thành người tiên phong trong cuộc cách mạng tiền điện tử và không vui khi chỉ quan sát nó. Vào thời điểm đó vào năm 2019, anh ấy đã đưa ra quyết định hoạt động độc lập và ra mắt Pi Network.
?#pinetwork không giống như các dự án tiền điện tử khác. Kokkalis muốn tiền điện tử có sẵn cho tất cả mọi người, không chỉ giới thượng lưu am hiểu công nghệ. Và do đó, Pi Network đã được tạo ra—một nền tảng giúp mọi người có điện thoại thông minh có thể khai thác tiền điện tử một cách đơn giản.
? Pi Network độc đáo ở chỗ nó có cách tiếp cận khai thác thân thiện với người dùng. Những ngày cần đến công nghệ đắt tiền và hóa đơn tiền điện cắt cổ đã qua lâu rồi. Tất cả những gì bạn cần để bắt đầu với Pi Network là kết nối internet và điện thoại thông minh đáng tin cậy của bạn.
? Tuy nhiên, Pi Network đặt mục tiêu làm cho tiền điện tử trở nên bền vững hơn bên cạnh việc làm cho nó được phổ biến rộng rãi hơn. Xây dựng một hệ sinh thái tiền điện tử toàn diện hơn mang lại lợi ích cho tất cả mọi người, không chỉ một số ít người được chọn, là sứ mệnh của Kokkalis và nhóm của anh ấy.
? Vậy điều tốt nhất là gì? Pi Network vẫn còn ở giai đoạn sơ khai. Nó có vị trí tốt để trở thành một người chơi quan trọng trong bối cảnh tiền điện tử toàn cầu với các kế hoạch tăng cường chức năng và phạm vi tiếp cận.
? Vì vậy, hãy nhớ rằng bạn không chỉ nhìn thấy một dự án tiền điện tử khi bạn nghe đến cái tên Nicolas Kokkalis hoặc tình cờ thấy Pi Network; đúng hơn, bạn đang thấy tương lai tài chính trở nên sống động.
? Bây giờ là lúc để tôn vinh Nicolas Kokkalis và cuộc phiêu lưu kỳ thú của anh ấy. Chúc mừng quá khứ, hiện tại và tương lai của tiền điện tử - cầu mong nó không bao giờ ngừng thay đổi thế giới!
Kể cũng lạ, không biết có một phép màu nào đã giữ chân hàng chục triệu người suốt 4, 5 năm qua khi mà một công việc chỉ có bỏ thời gian và tiền bạc ra chứ chưa thu về được bất kỳ đồng nào. Với tư duy tiền tươi thóc thật thì như một lẽ tất nhiên số đông người còn lại sẽ cho rằng cộng đồng mấy chục triệu người này ngáo ộp, không làm mà đòi có ăn, vv và mây mây...
Nhưng có những tư duy khá đơn giản trong cuộc sống mà họ không nhận ra: trồng cây mít thì thời gian thu hoạch nó khác trồng cây chuối ????
P/s: anh em Pi thủ chuẩn bị may túi 3 gang nào, mùa thu hoạch sắp đến rồi! ????
Khai thác Pi cũng giống như tu học Phật pháp vậy!
Rất khó hiểu nhưng lại dễ thực hành. Điểm then chốt của cả 2 là kiên trì, bền bỉ, không ngừng học hỏi để nâng cao cảnh giới!
Một điểm chung khác nữa là trên con đường thành công phải trải qua rất nhiều chướng nạn, càng gần ngày thành công thì chướng nạn cũng rất lớn, tà ma ngoại đạo quấy phá rất ác liệt ????
Nguyễn Duy Thịnh
Delete Comment
Are you sure that you want to delete this comment ?