CON MẮT NỘI TÂM
Xưa Gia Cát Lượng ẩn dật nơi chốn thâm sơn cùng cốc mà vẫn nhìn thấy hết được mọi diễn tiến thế sự bên ngoài. Phải chăng ông có thiên lý nhãn? Không. Ông chẳng phải bậc thánh thần, mà chỉ là người trần mắt thịt như bao con người khác trên trần đời. Ông là con người như bạn, như tôi. Nhưng cái mà ông hơn bạn, hơn tôi là khả năng biết nhìn thế giới và con người không chỉ qua cặp mắt trần mà còn qua một cặp mắt khác: cặp mắt nội tâm.
Với mắt thường, con người chỉ THẤY sự việc. Nhưng với mắt nội tâm, con người HIỂU được sự việc ở mức độ thâm sâu bội phần.
Con mắt nội tâm ở đây chính là khả năng SUY NGẪM để rút ta những căn nguyên, bản chất, gốc rễ, thấu suốt ngọn ngành mọi sự đời, sự người. Cặp mắt nội tâm ấy, ai cũng có. Nhưng để dùng được nó mà nhìn cho tỏ tường, ta cần kích hoạt nó. Và yếu tố quan trọng nhất để đi vào nó chính là sự THINH LẶNG.
Sự thinh lặng sẽ đưa con người tạm rời xa thế cuộc chung quanh, đi vào chốn yên tĩnh tâm hồn để nghỉ ngơi, để nhìn và suy ngẫm mọi sự trong đời. Đó là nơi cặp mắt nội tâm bắt đầu làm việc.
Mỗi ngày, hãy ưu tiên dành thì giờ thinh lặng, đi vào nội tâm để nhìn ngắm và lắng nghe tiếng nói của những lẽ khôn ngoan, thấy ra được ý nghĩa thâm sâu của cuộc làm người ý nghĩa và viên mãn giữa cuộc đời này.
(Quách Tuấn Khanh)