SỰ THẬT TUYỆT ĐỐI:
Năm 1917, Rudolf Steiner đã dự đoán “Vắc-xin sẽ hủy hoại tâm hồn con người”
Hơn một trăm năm trước, Rudolf Steiner đã viết như sau:
“Loại bỏ linh hồn bằng thuốc”
“Trong tương lai, chúng ta sẽ dùng thuốc để loại bỏ linh hồn.
Dưới chiêu bài “quan điểm lành mạnh”, sẽ có một loại vắc-xin mà cơ thể con người sẽ được điều trị ngay khi mới sinh ra, để con người không thể phát triển ý nghĩ về sự tồn tại của linh hồn và Tâm linh.
Đối với những bác sĩ duy vật, chúng ta sẽ được giao nhiệm vụ loại bỏ linh hồn của nhân loại.
Cũng như ngày nay, con người được tiêm vắc-xin phòng ngừa căn bệnh đó, thì trong tương lai, trẻ em sẽ được tiêm vắc-xin bằng một chất có thể được sản xuất chính xác theo cách mà con người, nhờ loại vắc-xin này, sẽ miễn nhiễm với việc phải chịu đựng “sự điên rồ” của đời sống tâm linh.
Anh ta có thể cực kỳ thông minh, nhưng anh ta sẽ không phát triển được lương tâm, và đó là mục tiêu thực sự của một số nhóm duy vật.
Với loại vắc-xin này, bạn có thể dễ dàng đưa thể etheric vào cơ thể vật chất.
Một khi thể etheric tách ra, mối quan hệ giữa vũ trụ và thể etheric sẽ trở nên cực kỳ bất ổn, và con người sẽ trở thành một dạng tự động hóa, vì thể xác của con người phải được đánh bóng trên Trái đất này bằng ý chí tâm linh.
Vì vậy, vắc-xin trở thành một loại sức mạnh arymanique; con người không còn có thể thoát khỏi cảm giác vật chất nhất định.
Anh ta trở nên duy vật về mặt thể chất và không còn có thể vươn tới sự tinh thần nữa.”
###
Vắc-xin là một phần của Cuộc chiến tâm linh chống lại Con cái Chúa.
Vắc-xin không bao giờ cứu được chúng ta. Tử vong đã giảm đáng kể trước khi có vắc-xin và điều đó là do nhiều lý do, nhưng không phải do vắc-xin. Vắc-xin không mang lại khả năng miễn dịch. Vắc-xin không ngăn chặn tử vong. Vắc-xin không ngăn chặn sự lây truyền. Vắc-xin không cần "miễn dịch cộng đồng" để "có hiệu quả" - chúng đơn giản là không có hiệu quả. Trẻ em vẫn sống mặc dù đã được tiêm vắc-xin, không phải vì vắc-xin.
Chính kỹ thuật và vệ sinh đã tạo nên tất cả sự khác biệt. Không phải bác sĩ hay nhà nghiên cứu y khoa mà là kỹ sư và thợ sửa ống nước. Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Bởi vì vắc-xin là biện pháp can thiệp y tế có hại nhất trong toàn bộ lịch sử y học. Chúng tạo ra một loạt các bệnh mãn tính và rối loạn, sau đó tạo ra nhiều doanh thu hơn cho Big Pharma. Và nhờ NCVIA (kết quả của việc Big Pharma vận động hành lang mạnh mẽ vào Quốc hội, con rối J. Baker của họ đã lừa dối R. Reagan), Big Pharma không có trách nhiệm pháp lý nào. Theo quan điểm kinh doanh, đó là mỏ vàng -- với cái giá phải trả là sức khỏe cộng đồng.
"Sao y học hiện đại sai vậy mà ai cũng tin?" Câu trả lời là: Vì nó không bắt đầu bằng sự thật, nó bắt đầu bằng sự sợ hãi. Sợ bệnh, sợ chết, sợ sai, sợ không theo số đông. Và khi nỗi sợ dẫn đường, lý trí tự khắc đi sau. Chúng ta không sống theo logic mà sống theo quảng cáo. Rồi tự ru mình bằng câu: "Đây là khoa học chứng minh."
Khoa học có ngân sách do tập đoàn dược tài trợ? Khoa học được chỉnh số liệu để hợp với sản phẩm? Khoa học bảo vệ "một viên thuốc mỗi ngày" nhưng không bao giờ bảo vệ quả chuối, củ khoai...
Ngành công nghiệp y học hiện đại là nơi bạn bán ra nỗi sợ và thu về doanh thu.
Muốn bán thuốc hạ đường huyết? Phải khiến dân sợ đường, dù đường đó là từ quả chuối chín.
Muốn bán sữa công nghiệp? Phải dìm mỡ lợn, dìm dầu dừa, rồi dựng lên "omega 3 thực vật" đóng chai.
Muốn bán kem chống nắng, viên D3, viên chống trầm cảm? Phải khiến người ta sợ ánh năng và ở lì trong nhà.
Muốn bán thuốc huyết áp, tiểu đường, xương khớp?
Phải thuyết phục người ta ăn sáng như vua, ăn vặt như hoàng tử, và uống thuốc như nô lệ.
Và thế là: Càng sợ đường càng biến chứng tiểu đường.
Càng kiêng muối tự nhiên càng suy thận. Càng uống sữa bò càng loãng xương. Càng tránh năng càng thiếu vitamin D, trầm cảm, béo phì, tự kỷ. Càng uống thuốc bổ càng yếu.
Y học hiện đại không chữa bệnh. Nó duy trì bệnh một cách có kiểm soát. Giống như giữ con cá trong hồ bằng cách khoét miệng, gắn dây và rải ít thức ăn. Và gọi đó là "chăm sóc y tê".
Chúng ta đang sống trong một thế giới nơi: Ăn quả là thiếu dinh dưỡng, tắm nắng là gây ung thư, uống nước mía là không tốt cho người tiểu đường...
Nhưng uống một thứ viên nén tròn méo tổng hợp từ thứ gì đó bạn không bao giờ thầy ngoài đời thì gọi là "bổ sung cần thiết". Vì sao? Vì bệnh nhân ngoan là bệnh nhân tái khám đều.
Người khỏi bệnh... là mât khách hàng.Chỉ cần bước ra khỏi nỗi sợ bạn sẽ thấy: Thứ bạn cần không nằm trong hiệu thuốc. Nó năm ngoài cửa số, là ánh nắng, cơn đói đúng lúc, trái cây đúng mùa, hơi thở sâu, giấc ngủ ngon, và lòng tin vào cơ thể. 🙏🙏🙏
(St