Pi Network và bàn cờ thuế quan.
Trên bàn cờ rộng lớn của Kỳ Hoa Đảo, nơi gió biển mặn chát hòa cùng khói lửa tư duy, đảo chủ Đỗ Nam Trung đã mở màn kỳ đại hội thuế quan bằng một nước đi táo bạo: nhất thiên chỉ lộ.
Như một bậc thầy cờ tướng, ông không vội phô diễn sức mạnh mà khéo léo bày ra thế trận, vừa công vừa thủ, khiến quần hùng tứ phương chao đảo. Bàn cờ ấy không chỉ là cuộc chiến của thuế má, của hàng hóa qua lại, mà còn là màn đấu trí thâm sâu, nơi mỗi nước đi đều ẩn chứa ý đồ lớn lao.
Những kẻ tinh anh trong đám quần hùng, vừa nhìn thấy thế trận hiểm hóc, lập tức bình phong mã, dàn trận đối sách. Họ vội đưa xe sang Hà, quyết định thời cuộc, mong giành lấy lợi thế trước khi cơn bão thuế quan cuốn phăng tất cả.
Nhưng cũng có những kẻ tự phụ, ỷ mình sức mạnh vượt trội, chẳng xem ai ra gì . Họ bình pháo đôi công, hùng hổ lao vào khi thấy chút sơ hở. Ấy vậy mà, trong khoảnh khắc ngỡ tưởng tầm thường ấy, cái bẫy tinh vi của đảo chủ đã giăng sẵn từ lâu, lặng lẽ nuốt chửng kẻ kiêu ngạo. Nước đi của Đỗ Năm Trung không chỉ là sự tính toán lạnh lùng, mà còn là nghệ thuật dẫn dụ, biến kẻ mạnh thành con mồi, biến kẻ yếu thành người quan sát học hỏi.
Nhưng điều kỳ lạ là, giữa những trận chiến nảy lửa ấy, nơi khói bụi mịt mù và tiếng pháo gầm vang, lại chính là những vùng đất mà số lượng Pioneers – những người tiên phong của lục địa già – chiếm ưu thế áp đảo. Họ không phải là những quân cờ chính diện như xe, pháo, mã, mà lặng lẽ như những con tốt nhỏ bé, âm thầm di chuyển, âm thầm kết nối. Phải chăng, trong bàn cờ rối ren này, con cờ quan trọng nhất không nằm ở những nước đi ồn ào trên mặt trận thuế quan, mà chính là Pi Network – mạng lưới của những người tiên phong, nơi sức mạnh không đến từ tiếng gầm mà từ sự bền bỉ và tầm nhìn xa trông rộng?
Cuộc chiến thuế quan, xét cho cùng, không chỉ là chuyện thắng thua trên bàn cân kinh tế. Nó là biểu tượng của một thời đại, nơi kẻ khôn ngoan biết nhìn xa, biết đặt cược vào những con cờ tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại nắm giữ sức mạnh thay đổi cục diện. Đỗ Nam Trung, với nước đi nhất thiên chỉ lộ, có lẽ đã sớm thấy điều đó. Còn quần hùng, kẻ tỉnh mộng sớm thì còn đường xoay chuyển, kẻ mê muội mãi trong giấc mộng quyền lực, e rằng chỉ còn là quân cờ bị lãng quên trên bàn cờ rộng lớn của lịch sử.
