6 w ·Translate

😗😗😗Chuột nó không bao giờ nghĩ mình sai khi đi ăn trộm, vì đó là bản năng sinh tồn. Ruồi cũng không thấy mình bẩn, vì với nó đó là cách tồn tại. Con người cũng vậy, ai cũng sống trong sự nhận thức và trải nghiệm của riêng mình.

Người ở tầng thấp, họ tin rằng cách họ nghĩ là chân lý duy nhất. Người ở tầng cao hơn thì lại thấy điều ấy thật ngây ngô.

Người đã từng đói, mới thấy miếng ăn quan trọng hơn đạo lý. Người đã từng mất, mới hiểu giữ không bằng buông. Người đã từng gãy, mới biết đứng lại khó gấp trăm lần bước tiếp.

Không cần phải nhìn nhận Đúng hay Sai - chỉ cần biết phù hợp hay không phù hợp mà thôi.

Và cứ thế....con người va vào nhau bằng muôn triệu nhãn quan chẳng bao giờ khớp. Và đôi khi chính sự khác nhau ấy làm ta mệt mỏi, tranh cãi, tổn thương. Nhưng nếu hiểu được rằng, mỗi người chỉ đang đứng ở một bậc thang khác nhau của sự nhận thức, ta sẽ bớt phán xét và mở lòng hơn.

Người xưa dạy: “Mỗi cảnh đều là Pháp, mỗi người đều là Thầy”.

Người dưới cho ta thấy gốc dại.
Người trên cho ta thấy đường sáng.
Ngộ rồi, thì chẳng còn tranh.
Chỉ còn một cái nhìn... rộng hơn, sâu hơn.