Tôi chỉ muốn mang cho đời niềm vui
Những muộn phiền xin riêng mình ôm lấy
Tôi không giàu sang, không văn hoa, bóng bẩy
Tôi chỉ có chân thành gửi lại chốn này thôi.
Giữa thế gian tấp nập cuộc đãi bôi
Làm sao định phân đâu là lời chân thật?
Bởi thói thường ưa nhìn nhau bằng vật chất
Thẳng thắn vạch trần, thiên hạ chẳng ra đâu.
Sống ở đời ... Sao tránh khỏi bể dâu,
Sao tránh được điều mong cầu trái ý?
Người đôi người bằng hờn ghen, vị kỷ
Đến cuối cùng, về đất chỉ tay không.
Khi cho đi với tất cả tấm lòng
Nhận về mỗi nụ cười cũng mãn nguyện
Bởi thắm sâu trong thâm tâm mình biết
Hạt thiện lương đã kết rễ, xanh mầm.
Hoa đẹp là đóa hoa nở từ tâm...
Like
Comment
Share