Ta vẫn vậy buồn vui trong cõi tạm
Đều bộc bạch trút cạn niềm tâm tư
Những ẩn tình chỉ bày tỏ cùng thơ
Đã từ lâu dường như thành quen thói
Dù chua chát lòng đau thương chẳng nói
Dẫu ai hỏi về tăm tối cuộc đời
Mỗi mỉm cười rồi chúm chím mỉm cười
Đâu dám để cho lệ rơi tròng mắt
Phải vùi vào sâu đáy dạ chôn chặt
Nuốt đắng cay giả nét mặt tươi vui
Chuyện ngọt bùi hay là chuyện hên xui
Cứ như thế mà ngậm ngùi im lặng
Ta vẫn vậy một mình trong trống vắng
Mặc trái tim bao nhiêu nặng nỗi sầu
Gửi vào thơ qua ẩn ý từng câu
Nào than thở với ai đâu cho đặng.
Nguồn: Sưu tầm
Like
Comment
Share